“Vì sao Thần Nông buồn? Lý do đa số vì đâu? Tại sao Thần Nông không muốn ai biết?
Thần Nông luôn tìm cách nào để chế ngự nỗi buồn đó!?”
Và đó là chủ đề của bài viết lần này tôi gửi tặng các bạn…
Trước hết thì, buồn ai chẳng buồn… nhưng cái buồn của Thần Nông khác nhất, đó chính là cái buồn cô tịch. Thần Nông và Thiên Bình có 1 điểm giống nhau trong việc này, đó chính là cả hai đều mang trong tâm hồn một sự cô tịch đến khó hiểu
Đối với Thiên Bình, bề ngoài nhiều bạn bè thân hữu, nhưng thật chất người để họ có thể tâm sự chia sẻ thì đếm trên đầu ngón tay, họ sợ mọi người biết quá nhiều về họ và trong cô đơn họ mới cảm thấy được một sự thăng hoa nào đó. Họ vừa sợ cô đơn nên đi tìm bạn bè thật nhiều, vui chơi cho thỏa sức, nhưng chỉ trong cô đơn tĩnh mịch, họ mới cảm thấy từ thâm tâm có cái gì đó hưng phấn, kích thích.
Còn Thần Nông, cũng như vậy
Nỗi buồn cô đơn của Thần Nông tựa như là… một dạng thuốc phiện, Thần Nông đa phần rất sợ nỗi cô đơn thầm kín này, nhưng ngược lại, họ lại bị… mê cái cảm giác nhói lòng ngực, cái cảm giác tâm trạng trống rỗng trong cô tịch. Đó là vì sao nhiều người thuộc cung này, hay đột nhiên biến mất tăm hơi, để rồi lại xuất hiện như chẳng có chuyện gì. Đó cũng là lý do mà Thần Nông phần nhiều thích sự im lặng, thanh nhàn để có thể tận hưởng cảm giác cô đơn này.
Mâu thuẫn có lẽ là khá lớn trong người của Thần Nông chắc chính là nỗi cô đơn này, họ có thể có bạn bè xung quanh, nhưng thâm tâm chẳng rõ vì đâu luôn cảm giác cô đơn đến cùng cực… Đôi khi lại ngửa đầu nhìn xa xăm vô định, làm cho người khác nhìn vào chẳng rõ họ vì chuyện gì mà mắt lại chứa đầy sầu muộn… Đó thật chất chính là vì cái buồn cô tịch trong tâm hồn này mà ra… Họ đa số luôn tự hỏi một điều rằng “trên thế gian này, tìm đâu ra người hiểu được ta?”
Còn một điều nữa cũng làm phần lớn Thần Nông ưu sầu, đó chính là biết quá nhiều… tính cách vốn khác thường, tựa như dòng sông cứ chảy hoài chảy mãi, Thần Nông luôn nhìn sự đời và chiêm nghiệm về cuộc sống. Mà vì chính như vậy, khi họ nhìn thấy những mặt trái của của sống rồi đâm lòng chán nản…
Thần Nông bản tính đã âm lãnh, không thể hiện lòng mình… Thế nhưng họ cả đời lại luôn đi cầu một người hiểu mình, nhiều khi chán nản lại thở dài và tự nói: “Chẳng ai hiểu được ta”. Thật chất, chính bản thân con người Thần Nông còn không thể hiểu được họ. Cộng thêm bản tính không mở lòng, họ lại càng khó mà tìm được một người “hiểu mình”
Về cái buồn, tôi phải thừa nhận họ và Thiên Bình giống nhau, cái buồn lánh xa trần thế, cái buồn của kẻ chán nản sự đời…
Sưu Tầm